Ánh lửa bập bùng phát tán thành nhiều đám nhỏ, căn nhà gỗ đã hóa tàn tro.
Khung cảnh quá đỗi ác liệt.
Mìn vừa nổ rồi, nổ ngay trong đêm.
Con đường từng ngọn lửa sáng dải khắp lối ngựa chạy.
“Châu, tỉnh lại đi em”
Vì quá đột ngột, thanh gỗ rơi trúng Đàm Tiểu Châu mà Thẩm Mặc Kiêu không đỡ kịp, anh kéo cô ra khỏi căn nhà đang cháy.
Cô ngất đi trong vết thương khá sâu ở đầu.
Thẩm Mặc Kiêu một tay cưỡi ngựa, một tay cầm miếng vải, miệng cắn đầu vải còn lại cầm máu cho cô.
Thật nhanh, đã về tới thành phố. Đàm Tiểu Châu được cứu kịp thời tại bệnh viện.
Thẩm Mặc Kiêu không đành lòng để cô một mình ở đó.
Chiến tranh tới rồi!
Tất cả mọi người lần lượt được sơ tán khẩn cấp, dẫn xuống tầng hầm nơi lòng đất của miền X.
Con hầm này khổng lồ tới độ chứa đủ hết cả, nó được tạo lên vì ngày hôm nay thực sự đã tới.
Cuộc chiến hai miền đã xảy đến rồi.
Thẩm Mặc Kiêu băng bó qua loa ở cánh tay rồi khoác lên mình quân phục, vũ khí cũng phải trang bị.
Thiếu soái trở lại rồi, tiến hành kế hoạch, điều binh bố trận, chủ động tiến công.
Ranh giới hai miền là nơi con suối chạy dài cắt giữa đất nước, ở đây quân lính đang tập kích sẵn rồi, pháo sáng nổ vang trên bầu trời báo tín hiệu.
Cao Đình Phong được nhận lệnh di tán dân Em khẩn cấp mà hiện không thấy đâu.
Qua bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-deo-bam-hau-phuong-doi-ngai/2966471/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.