…
Bệnh viện quân khu S.
Thẩm Ngải Yến lúc này được cấp cứu kịp thời, cô trong phòng hồi sức tỉnh lại, đầu cô rất đau. Nhìn lại không gian chung quanh, cô biết đây là bệnh viện.
Bạch Ngôn Hạo đâu rồi, là anh đã cứu cô về đây? Hay là ba cô cứu cô? Thiên Tuân đâu? Đám phụ nữ kia đi đâu cả rồi? Họ có được cứu không?
Bao nhiêu câu hỏi dồn đến một lúc khiến Thẩm Ngải Yến vô thức ôm đầu, trên đầu cô được quấn một lớp băng gạc dày.
Lạch cạch, cửa phòng bệnh được đẩy vào, người đến là Viên Cảnh Chí và tiểu Đào.
“Sếp à, cô không sao chứ?” Viên Cảnh Chí đặt giỏ trái cây lên bàn. Tiểu Đào cũng đặt bó hoa bên cạnh, “Chị không sao chứ?”
“Không sao.” Thẩm Ngải Yến xua tay, “Này thì có là gì. Sao tôi lại ở đây?”
Viên Cảnh Chí kéo ghế cho tiểu Đào ngồi, anh cũng ngồi xuống bên cạnh, rồi nói: “Cô bị hôn mê, là cảnh sát Mạnh đưa cô về cấp cứu.”
Mạnh Kiên?
Thẩm Ngải Yến hơi sửng sốt, tại sao người cứu cô lại là Mạnh Kiên, vậy còn Bạch Ngôn Hạo đâu? Mạnh Kiên làm sao biết cô bị bắt cóc mà cứu chứ?
Chẳng lẽ là…
Thẩm Ngải Yến không dám nghĩ tiếp, cũng trầm mặc không dám hỏi tiếp, cô sợ nhận được một kết quả không như cô muốn.
Thế nhưng trốn tránh cũng không được, tiểu Đào không giống như Viên Cảnh Chí, cô có sao thì báo cáo vậy, lúc Mạnh Kiên đưa Thẩm Ngải Yến về đã thuật lại mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-dai-nhan-cua-nang-tong/3055093/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.