Chương trước
Chương sau
Dịch Thiển thật ra thì vẫn rất ít nói, từ nhỏ mới ra đời, ba tuổi mới nói câu nói đầu tiên, hơn tình cảnh nữa Bạc Sủng Nhi giờ khắc này, cũng không thích hợp để phụng bồi cô nói chuyện phiếm, lẳng lặng phụng bồi cô ngồi, có lẽ sẽ để cho đáy lòng của cô dễ chịu chút ít.

"Hiện tại hẳn là bình tĩnh không ít đi? " một hồi lâu, Dịch Thiển chỉ nói một câu như vậy.

Bạc Sủng Nhi gật đầu, nghiêng đầu, nhìn Dịch Thiển vẫn hướng dưới lầu nhìn, đáy lòng cô hiểu được Dịch Thiển đang đợi người nào, liền khẽ giơ môi lên nói: "Có lúc, em thật rất hâm mộ Hoan Hỉ, cũng rất muốn làm cô ấy."

Dịch Thiển không lên tiếng, chẳng qua là yên lặng nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi chậm rãi quay đầu, đáy mắt mang theo tia sáng nhàn nhạt, một hồi lâu, mới xinh đẹp cười cười, lên tiếng: "Ngô... . . . Chẳng qua là, anh vẫn định làm như vậy sao? Hoan Hỉ sắp tốt nghiệp đại học rồi, em nhớ được anh nói, đợi lúc cô ấy tốt nghiệp, sẽ cưới cô ấy làm vợ... . . ."



Dịch Thiển cong môi, nhàn nhạt cười cười, thong thả ung dung mở miệng: "Ừ... . . . Nhanh!"

"Anh chắc chắc như vậy, cô ấy chịu gả cho anh sao? Các snh người nào cũng không có hướng về phía ai nói thích, giống như là anh em ruột, có lẽ đáy lòng thích, cũng không đem anh làm như... . . . Người yêu! " Bạc Sủng Nhi dễ dàng nói.

"Anh sẽ trở thành người yêu của cô ấy. " Dịch Thiển chắc chắc phun ra mấy chữ này, ngay sau đó cúi đầu cười cười, ánh mắt khẽ lóe lóe, mang theo tia chói mắt, người đàn ông tuấn mỹ, nét mặt nhất quán ôn hòa, trong lúc bất chợt mặt mày sắc bén lên, "Lúc trước, là anh không muốn làm cho cô ấy vì yêu mà khó khăn, cho nên cô ấy mới tự do tự tại, hiện tại nếu như anhmuốn, cô ấy có thể trốn sao?"

Bạc Sủng Nhi hồ nghi nhìn Dịch Thiển: "Anh có biện pháp làm cho cô ấy yêu anh? Hay là xác định côấy bây giờ, đã yêu anh?"

"Ngô... . . . " Dịch Thiển theo thói quen đáp một tiếng, ngay sau đó nở nụ cười, trong tươi cười mang theo ánh sáng không cách nào mất đi, xâm nhập đáy mắt, tìm không được nguồn sáng: "Hao tốn ước chừng mười tám năm quan sát một cái cô bé, đem côấy từng ly từng tý rõ như lòng bàn tay, em cảm thấy? Những thứ này còn chưa đủ?"

Bạc Sủng Nhi hoảng sợ, một câu cũng không nói ra miệng, nhưng trong nháy mắt cô hiểu Dịch Thiển chắc chắc ở nơi nào?

Từ bốn tuổi Dịch Hỉ Hoan bị anh thu dưỡng, đến bây giờ, ước chừng mười tám năm, Dịch Thiển vẫn đem Dịch Hỉ Hoan giữ ở bên người.

Nếu như hỏi trên cái thế giới này, có ai hiểu rõ Dịch Hỉ Hoan nhất, không ai qua được Dịch Thiển rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.