Hách Liên Dung hiểu tâm trạng Vị Thiếu Quân, tuy rằng cảmthấy hắn đối với Vệ Vô Hạ vô lễ, nhưng vẫn không muốn tranh luận cùnghắn, chính là hỏi: “Thân thể của ngươi…”
“Thân thể Vị thí chủ không sao.”
Một thanh âm già nua mà đạo mạo truyền tới, lúc này Hách Liên Dung mới nhìn thấy đồng thời xuất hiện cùng Vị Thiếu Quân còn có mộtlão hòa thượng, nhìn không đoán được tuổi, ước chừng trên dưới năm mươituổi, thân hình gầy gò, một đôi mắt trong veo như biển rộng mang theobao dung cùng bình thản, không cần hỏi, đây tất nhiên là trụ trì TuyênPháp Tự – Trí Năng Đại Sư.
Hách Liên Dung vội vàng bước qua cúi chào, vừa cẩn thận hỏitình trạng sức khỏe của Vị Thiếu Quân, biết được thực sự không có gìđáng ngại, mới thực sự yên lòng.
Trí Năng hai tay chắp lại trước ngực, khẽ nói một câu Phậtdạy, “Câu cửa miệng của Phật gia, biển khổ vô biên quay đầu là bờ, cuộcsống rất khổ không bằng sớm ngày giải thoát. Nữ thí chủ hôm nay nói lờinày cũng chính là vào lúc hấp hối hết sức mà gặp được người có thể hyvọng, quả nhiên là giải thích độc đáo.”
Hách Liên Dung có chút ngây ngốc, đêm nay có hai người trướcsau nói nàng không giống người thường, nàng không hề thấy vui, chỉ cảmthấy ngạc nhiên. Nàng đến từ tương lai, kiến thức so với những ngườitrước mắt cũng hơn không biết bao nhiêu năm, đối với một việc nào đó cólí giải đặc biệt một chút cũng rất hiển nhiên. Nếu đổi lại là một ngườihiện đại nào đó, nói ra những đạo lý này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018371/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.