Bạch Ấu Huyên đi đến trước mặt Hách Liên Dung: “Vị phu nhân hữu lễ”Tiến thối có độ, khiêm cung có lễ, Hách Liên Dung cười cười “ Không cần khách khí”
Bạch Ấu Huyên lúc này mới đứng thẳng dậy,yên lặng đi qua một bên. Hách Liên Dung cùng Bạch Ấu Huyên kết giaokhông nhiều lắm,vẫn nghĩ phẩm tính người trong thanh lâu có vấn đề, cáigì thiên tính tinh khiết, thiện lương đa phần là giả vờ, hôm nay nhìnthấy Bạch Ấu Huyên, loại cảm giác này thật khác xa.“Kế tiếp đi như thế nào?” Hách Liên Dung nhìn xem Vị Thiếu Quân, “Muốn đi lên sao?”Vị ThiếuQuân gật gật đầu, làm đầu tàu gương mẫu đi trước “Không xa chỉ chừng một khắc lộ trình, tới rồi ta sẽ nói cho các ngươi tình báo mà Phương ĐạiThiếu tìm về, quả thật phấn khích cực kỳ.”Vị ThiếuQuân đi một mạch tới trước, được một đoạn xa mới chợt nhớ quay trở vềmang lấy túi của Bạch Ấu Huyên. Bạch Ấu Huyên vội vàng từ chối, khoé mắt nhìn Hách Liên Dung, thấy nàng trên mặt không có gì khác thường mới yên lòng. Vị Thiếu Quân cũng không khách khí, không cần hắn lấy hắn liềnthật sự không cầm, cho tới cuối cùng Hách Liên Dung dọc đường đi hỏiBạch Ấu Huyên vài lần có mệt hay không, Bạch Ấu Huyên tuy rằng cười lắcđầu, nhưng cẩn thận nhìn xem, bên gáy đã lấm tấm mồ hôi, hơi thở cũng có chút hỗn loạn.Ngẫm lại,như thế nào không có phiền luỵ được? Vị Thiếu Quân nói một khắc lộtrình, đại khái là đúng với sức lực của hắn, sức chân nữ nhân trời sinhđã yếu hơn, huống chi là hai nữ nhân bình thường căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018317/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.