Hách LiênDung không nói gì đến bên người Bạch Ấu Huyên, xem nàng chà xát khối bột trong tay, trong lòng tràn đầy quái dị,” Bạch cô nương, chẳng lẽ ngươimuốn dùng mì đi tham tuyển hoa khôi?”Trên gươngmặt tinh xào của Bạch Ấu Huyên hiện lên một tầng đỏ ửng, nhẹ nhàng cườicười,” Trừ cái này ra, Ấu Huyên cũng không còn tài nghệ sở trường gì.”Nàng nóixong đem khối bột chia làm mấy phần, lại từ cái hộp trong túi lấy ra một cây kéo nhỏ, cẩn thận cắt trên mặt khối bột, Hách Liên Dung lúc này mới phát hiện cái nàng cầm giống như một cái khuôn đúc nhỏ, xem ra chính là dụng cụ chuyên dùng làm mì ” Bạch cô nương……” Hách Liên Dung do dự nửangày,” Kỳ thật…… Ngươi cũng không phải thật tình muốn tham gia cuộc thihoa khôi đi?”Nghe xonglời nói của Hách Liên Dung, Bạch Ấu Huyên tay run lên, kéo lưỡi dao sắcbén ở đầu ngón tay nàng lưu lại một nói vết máu, Bạch Ấu Huyên hô nhỏmột tiếng, mang ngón tay để vào trong miệng mút, nửa ngày không nói gì.Thấy bộdáng của nàng Hách Liên Dung liền hiểu được đại khái, hít một tiếng, vén tay áo lên, rồi lấy khối bột của Bạch Ấu Huyên ngắt thành đám nhỏ, họcbộ dáng của Bạch Ấu Huyên dùng kéo cắt lên mặt khối bột, nhưng lại không như nàng ta tỉa ra con thỏ con nhím, không đâu vào, liền buông tha chocái tài nghệ này. Nghĩ nghĩ, tìm ra cái chài cán khối bột nhỏ mỏng ra,lại ở trong phòng bếp lấy một ít gia vị, bỏ lên mặt trên lát bột, bỏnhân vào rồi gói thành một đám sủi cảo lớn có nhỏ có, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-phu-bat-luong/2018315/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.