Sáng hôm sau.
"Kiều Vân mắt ngươi sao thế" ? Thanh Hằng đưa tay che miệng ngáp nói. Hai người Thanh Nguyệt, Ngọc Lan nhìn nàng thương hại. Bạch Long với Hồ Ngân thì bụm miệng cười khúc khích.
Kiều Vân dụi dụi hai mắt, để lộ cặp mắt thâm quầng uể oải đáp: "Ờ, tại hôm qua thức khuya quá, đâm ra chưa ngủ được tí gì".
Thanh Nguyệt ngạc nhiên: "Tỷ làm gì mà thức khuya vậy" ?
"Không phải nhờ ơn đức các người sao ? Vì muốn tìm cách nâng cao thực lực, củng cố cách chiến đấu cho các người thì ta còn lâu mới cực khổ thế này. Thật là...". Kiều Vân bực tức nói.
Nghe nàng nói khiến hai mẹ con họ Thanh, Ngọc Lan có chút buồn bã, khuôn mặt tiu nghỉu như con cún bị bỏ rơi làm Kiều Vân hơi chút mặc cảm tội lỗi. Nàng vội chuyển chủ đề: "Mà thôi bỏ đi, mấy người biết cách lập hội pháp sư không".
Sở dĩ nàng muốn lập hội là vì không thể ở nhà trọ mãi được. Với lại cần nơi để về và chỗ tu luyện cho mọi người nữa. Ngọc Lan liền nói: "Tỷ muốn lập hội pháp sư, khó lắm. Muốn lập hội phải đủ năm điều kiện mới thành công được, nhưng năm điều kiện này rất khó đáp ứng cho nên trước giờ có ít hội pháp sư."
"Điều kiện gì" ? Kiều Vân khó hiểu hỏi.
Nàng lại nói tiếp: "Thứ nhất, người lập hội phải trên 18 tuổi, cấp bậc đại pháp sư cao cấp trở lên. Thứ hai, bang hội phải ở những thành phố, thị trấn khác nhau. Thứ ba, hội trưởng phải có đủ tài chính, phải sở hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-xuyen-khong-mot-than-phan-moi/774689/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.