"Phiền phức thì biến đi". Bạch Long lạnh giọng, sau đó tiếp tục ăn với khuôn mặt hậm hực.
Một màn biểu diễn sức mạnh vừa rồi làm cả quán lố cả mắt, ông chủ quán há hốc mồm nhìn đám người Hoắc Kiến Nhật ăn hành ngập mồm mà chạy vội.
"Này, đó là cường giả Đấu hoàng đấy".
"Thực lực sánh ngang với Đại pháp sư trung cấp, bị hạ bởi một đòn, thật hư cấu".
"Hạ được hắn bằng một chiêu thì cô bé kia thực lực phải trên hắn. Không, thực lực vượt xa hắn mới đúng".
"May mà chúng ta không trêu chọc họ, chứ không thì thảm hại hơn rồi".
Đám người xung quanh bắt đầu nghị luận nhao nhao. Kiều Vân lắc đầu thở dài, xem ra phen này lại gặp phải phiền nhiễu không đáng có. Ông chủ quán nói: "Các vị chọc nhầm thú dữ rồi, lần này Hoắc gia không bỏ qua hành động của các vị đâu. Nhân lúc trời tối ta khuyên các vị nên mau chóng rời khỏi đây".
Bạch Long nói: "Ngươi không phải lo, cái đám ô hợp đấy mà dám mò đến lần nữa là lão nương sẽ đánh chúng thành đầu heo luôn. Đến bao nhiêu đập bấy nhiêu".
Kiều Vân biết ông chủ vì lo lắng cho an nguy của họ mà lên tiếng nhắc nhở, bất chấp quán của hắn có nguy cơ bị dỡ bỏ do Hoắc gia can thiệp. Nàng lấy hai đồng tiền bạc ra đưa cho hắn và nói: "Đây là phí sửa nhà trọ, ngươi cầm lấy. Nơi đây là hoàng thành tất có luật lệ của nó, chúng ta còn ở đây thì ngươi không phải lo lắng. À, phiền ngươi dọn dẹp bàn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-xuyen-khong-mot-than-phan-moi/774688/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.