Càng ngày giấc mơ của cô càng kéo đến nhiều hơn,cô mơ thấy mẹ,lúc mẹ cô còn chưa mất,mơ thấy những cảnh đánh đập của ông ấy giành cho mẹ,cô nhìn thấy chính bản thân mình đang ngồi co ro một góc.
Cô khóc trong sự bất lực,ánh mắt vô hồn nhìn thật thương cảm,lúc mơ hồ lúc rõ nét.
Cô choàng tỉnh dậy,người cô ướt đẫm mồ hôi,giấc mơ cứ lặp đi lặp lại khiến cô cảm thấy mệt mỏi.
Hai mắt cô vô hồn,trán túa đầy mồ hôi men theo tóc cô.Lớp ga trải giường sau lưng cũng ướt sũng,vừa ẩm vừa lạnh khiến cô vô cùng khó chịu.
Cô nằm bất động trên giường,nhìn chằm chằm lên trần nhà,trước mắt cô giường như vẫn còn hình ảnh mẹ cô nằm trong vũng máu,máu chảy lênh láng từ đầu mẹ.Tiếng chửi rủa,tiếng cười nói của ông ấy cứ vang vọng trong đầu của cô.
Một lúc sau cô mới khẽ ngồi dậy,lau mồ hôi trên người,một cảm giác đang lan ra trong lòng cô mới thật sự đáng sợ,đầu cô đau như búa bổ,cô sắp bị điên rồi!.
Nhật Nam rất lo lắng cho cô,thời gian gần đây thần sắc cô nhợt nhạt,thiếu sức sống,cậu rất lo cho cô.
:An Nhiên hay là chúng ta đi khám bác sĩ tâm lý xem sao,cứ để như thế này lâu dần không tốt lắm".
Cô ậm ừ cho qua chuyện,cô không muốn đi bệnh viện một chút nào cả,cô sợ sợ cô mắc bệnh.
Nhưng càng ngày bệnh tình cô càng trầm trọng,không phải là những giấc mơ nữa.Cô dần dần xuất hiện ảo giác,cô thấy có người nằm trên vũng máu nhưng không rõ mặt,nhìn thấy hung thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-song-nhan-cach/2826797/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.