Chúng quay ra nhìn cô,đôi mắt thèm thuồng ánh lên sự dơ bẩn,từng đứa một từ từ lao vào,tâm tình của cô đang bị kích động,thật sự kích động.
Đứa giữ tay,đứa giữ chân,cô vùng vẫy kháng cự có đứa xé rách áo của cô,áo trong lộ ra,cô dùng chân đạp vào ngực của một tên gần đấy,dùng tay đẩy tên còn lại ra
Cô chạy đến một góc gần đấy để tìm đường thoát có đứa túm lấy chân cô khiến cô ngã nhoài ra.Một đứa rút con dao và tiến đến gần cô và quát lên:"khôn hồn thì đứng im kháng cự tao rạch mặt mày ra",cô lặng im nhìn chúng nó,lúc này quần áo cô xộc xệch,nhếch nhác không sao tả xiết.
Có đứa cười lớn nói:"nghe nói nó mắc bệnh tâm thần mà cũng khỏe dữ vậy sao,được cái mặt cực phẩm,xinh làm tao không chịu nổi".
Nó như câu thần trú vang trong đầu cô:"bệnh tâm thần",mày là đứa bị tâm thần,tránh xa con trai tao ra,nó cứ lặp đi lặp lại trong đầu cô.
Mắt cô đỏ như màu máu,đầu cô đau như búa bổ.
Cô hét lên, lao vào quật ngã từng đứa từng đứa một,lúc này cô đã bị kích động không phân biệt được là ai nữa rồi.
Đứa cầm dao thấy vậy giật mình lao lên định dùng dao đâm vào cô,nhưng cô nhanh tay hơn gạt tay sang cướp lấy con dao.
Cô dùng con dao chém mạnh vào tay tên côn đồ,tên đó ngã xuống không dừng lại cô đâm liên tiếp vào chân,vừa đâm vừa lẩm nhẩm trong miệng,"tâm thần tâm thần" này...hahaha cô cười trong điên loạn.
Nhật Nam tìm được đến nơi thì thấy một lũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-song-nhan-cach/2826785/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.