Từ lúc mọi chuyện xảy ra An Nhi toàn chọn cách lặng im,cô không nói chuyện với bất kỳ ai kể cả Nhật Nam. 
Có mấy lần công an đến để lấy lời khai hỏi về vụ bắt cóc nhưng Nhật Nam không cho gặp.Cậu sợ cô bị kích động,sợ cô lại bị tổn thương. 
Nhờ vào nghiệp vụ cuối cùng công an cũng đã tra ra thủ phạm,tra ra kẻ chủ mưu bắt cóc,nhưng vì có quyền có thế nên công an họ cũng chưa làm được gì chỉ gọi lên lấy lời khai thôi. 
Nhật Nam không thể nghĩ rằng,thuê người bắt cóc An Nhi lại là bố của cậu và một người con gái mang danh vị hôn phu của cậu từ khi nào. 
Nhật Nam cũng không dám đối mặt với cô,cậu áy náy,cậu hổ thẹn vì không kịp thời phát hiện và ngăn chặn để bảo vệ cô. 
Nằm viện một tuần thì An Nhi xuất viện và về nhà,Nhật Nam vẫn thường xuyên ở đó chăm sóc cô,giám sát cô uống thuốc. 
Vết thương của cậu cũng khô và bong vẩy nhưng vết cắt hơi sâu nên có thể để lại sẹo.Giữa hai người giường như có một sự ngăn cách vô hình nào đó,không còn được thoải mái và vui vẻ như trước. 
Hai bên đều cảm thấy áy náy và có lỗi với nhau,An Nhiên luôn suy nghĩ về những lời nói của bác sĩ,đêm đêm cô vẫn gặp ác mộng,nó vẫn luôn đeo bám hành hạ cô cho dù có sự can thiệp của thuốc an thần nhưng cũng không làm giảm đi bệnh tình. 
Khi cơn mưa mùa thu đổ xuống thành phố,sương mù giăng ngoài cửa sổ,cho dù ngăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-song-nhan-cach/2826784/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.