Khi An Nhi và Nhật Nam về lại thành phố thì cũng gần đến tết rồi,đã 3 năm cô không được đón tết ở quê hương,tết ở bên đó không to như ở bên mình.
Từ ngày cô trở về,các nhân viên trong công ty cảm thấy dễ thở hơn rất là nhiều.Mọi người thấy xếp dễ tính hơn,hay cười hơn và nhất là không bắt tăng ca nữa.
Ai cũng thầm cảm ơn và tò mò muốn biết người phụ nữ quyền lực của xếp như thế nào mà một người đàn ông lạnh lùng như tảng băng có thể tan chảy ra một cách nhanh chóng như thế.
Gần cuối năm nên mọi công việc đều bận rộn hơn cũng một phần do thời gian Nhật Nam đi cùng cô làm thiện nguyện nên công việc bị dồn lại.
Nhật Nam vẫn đưa đón cô đi làm mỗi ngày,ai ai cũng ngưỡng mộ cô có bạn trai chu đáo nhiệt tình và đẹp trai.
Anh Thư vẫn thường xuyên ganh tỵ với Nhật Nam cô nói:
"Muốn rủ cậu đi chơi xa thật khó quá,chỉ được đi có một buổi chiều cậu đã bị đón về thật phiền mà".
An nhi cười tươi:"cô nương ơi tôi đã tháp tùng cả buổi chiều rồi còn chưa hài lòng sao,thôi bây giờ thích ăn gì nào tớ mời ".
Vừa nói dứt thì tiếng chuông điện thoại reo,nhìn điện thoại cô mỉm cười,Anh Thư quay sang nhìn rồi hò lên:"đấy tớ bảo mà,nhắc tào tháo,tào tháo đến liền kìa,còn ăn uống gì nữa chứ ".
"Alo,tớ nghe nè "
"Đang ở đâu tớ đến đón ".
Cô quay sang nhìn Anh thư rồi cười,để tớ gửi địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-song-nhan-cach/2826769/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.