Trong văn phòng giáo viên một hồi tĩnh lặng.
Ánh mắt Giản Nhất đảo qua các thầy cô, sau đó dừng lại trên người chủ nhiệm lớp: “Thầy Lương, thầy cho rằng cái này chính là chứng cứ?”
“Giản Nhất.”
“Bởi vì trước đây em từng trộm đồ, cho nên cả đời em chính là kẻ trộm?” Giản Nhất lại hỏi.
“Giản Nhất, em đừng kích động.”
“Em không kích động, là mọi người quá nóng lòng muốn vu oan cho em.”
“Có phải mọi người vu oan cho cô hay không, trong lòng cô tự biết rõ.” Tần Hữu Bân lại thêm vào một câu.
Giản Nhất lần nữa ngơ ngẩn.
“Tần Hữu Bân, em tận mắt thấy bạn ấy lấy trộm?” Lúc này, người vẫn luôn giúp Tần Hữu Bân giảng đề vật lý, cô giáo Đường Tâm Ninh mở miệng hỏi. Đường Tâm Ninh là chủ nhiệm lớp 12/2, kiêm giáo viên vật lý của hai lớp 12/1 và 12/10.
“Em…”
“Không nhìn thấy thì không nên nói lung tung.” Đường Tâm Ninh mặt không biểu cảm nói tiếp: “Bạn ấy chỉ là trên phương diện giáo khoa tri thức không thông, điều đó cũng không chứng minh bạn ấy không có lòng tự tôn, không có điểm mấu chốt, em như vậy đồng nghĩa với việc giẫm đạp lên tôn nghiêm của người khác.”
Sắc mặt Tần Hữu Bân ngay lập tức đỏ bừng.
Giản Nhất nhìn về phía Đường Tâm Ninh.
Đường Tâm Ninh hơi hơi mỉm cười với cô.
Chủ nhiệm lớp 12/10 phát hiện Đường Tâm Ninh đang chỉ cây dâu mắng cây hòe, trừng mắt hỏi: “Cô giáo Đường, cô có ý gì?”
Ánh mắt sắc bén của Đường Tâm Ninh xuyên qua gọng kính mỏng: “Chú Lương, nói chuyện cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nu-hai-muoi-tam-tuoi/1790893/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.