“Nghe đại nhân Bàn Cán nói như vậy, ta ngược lại yên tâm rồi. Vậy thì, ta sẽ nói về tên Tần Lãng này đi – cái nhìn của ta và đại nhân Bàn Cán là giống nhau, liều mạng với tên Tần Lãng này, chúng ta không đáng! Tên này căn bản lại không quan tâm tính mạng của mình, lúc trước biết rất rõ ràng thân phận của phụ tử Khai Tường, vậy mà vẫn liều mạng giết chết Khai Tường, lúc đó ta liền biết trên thân tên này có một loại nhân tử điên cuồng, cho nên ta cũng không tán thành Thiên tộc Khai chúng ta khai chiến toàn diện với hắn, bởi vì đến lúc đó bất kể ai có thương vong, đối với chúng ta mà nói đều là một tổn thất thật lớn!” Bàn Hề không muốn cùng Tần Lãng khai chiến, bởi vì chuyện Khai Tường bị giết chết khiến nàng thật ra hơi có chút mừng thầm, căn bản lại không tồn tại cái gọi là cừu hận. “Chỉ là… Khai Ưng Hầu dù sao cũng là một trong những huyết mạch dòng chính của Thiên tộc Khai, Khai Tường cũng vậy, Tần Lãng đã giết chết Khai Tường, nếu chúng ta không có được một sự bồi thường thích đáng, vậy thì thể diện của Thiên tộc Khai đặt ở đâu? Ngoài ra, Khai Ưng Hầu tự nhiên là cũng không chịu bỏ qua.” Bàn Cán nói với Bàn Hề, “Ngươi coi như là tương đối hiểu rõ tên điên này, vậy phải chăng có thể cho ta một chủ ý không?” “Đã như vậy đại nhân Bàn Cán đã hỏi đến, vậy ta cũng chỉ có thể nói cái nhìn của ta rồi – ngài lão tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4971533/chuong-3817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.