"Cố Tông chủ, ngài nói là thật sao? Tình thế của chúng ta bây giờ nghiêm trọng rồi sao? Tam Đại Tiên Sơn bây giờ không phải đang như mặt trời ban trưa sao, làm gì có nguy hiểm gì chứ?" Trong đó một tu sĩ không hiểu hỏi Cố Thanh Tầm. "Như mặt trời ban trưa?" Cố Thanh Tầm hừ lạnh một tiếng, "Theo ý ta, đây đơn giản là hồi quang phản chiếu! Nếu Tam Đại Tiên Sơn chúng ta như mặt trời ban trưa, vậy thì Vô Tận Hàm Hải này làm sao có thể là địa bàn của Hải Nhân nhất tộc? Ta lại làm sao có thể suýt chút nữa bị Hải Nhân nhất tộc tính kế đến chết chứ? Hơn nữa, nếu Tam Đại Tiên Sơn chúng ta thật sự như mặt trời ban trưa rồi, vì sao chúng ta vẫn không thể không nghe theo hiệu lệnh của Côn Lôn chứ? Rất đáng tiếc, Tam Đại Tiên Sơn chúng ta không phải thế lực mạnh nhất! Huống chi, Tam Đại Tiên Sơn chúng ta tuy xưng là đồng khí liên chi, nhưng trên thực tế lại không thật sự đồng lòng, một khi gặp phải nguy cơ thật sự, Tam Đại Tiên Sơn chỉ sợ là sẽ giẫm vào vết xe đổ của Viên Kiệu Sơn!" Khi Cố Thanh Tầm nói những lời này, càng nhiều tu sĩ Phương Trượng Sơn vây quanh, rõ ràng là đang nghe Cố Thanh Tầm diễn thuyết, mà trên thực tế Cố Thanh Tầm quả thật đang "diễn thuyết", biện pháp này vẫn là Tần Lãng nói cho nàng biết —— thao túng hướng đi của dư luận, vậy thì không khác nào thao túng một số quyết định trọng đại! Cho dù là Phương Thốn Che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4970974/chuong-3258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.