Biết mình là thể chất Quang Minh bẩm sinh, Yêm Tịnh cũng không quá vui mừng, bởi vì năng lực của nàng do thể chất Quang Minh phú cho chính là an ủi tâm hồn, chữa trị vết thương nội tâm của con người. Khi lợi hại hơn một chút, cũng chính là có thể trực tiếp dùng quang minh để trị liệu vết thương cho người khác. Tóm lại, theo nàng thấy, nàng cần chính là lực lượng phá hoại kinh thiên động địa, chứ không phải loại năng lực phụ trợ hậu cần vô dụng này. "Đây là năng lực thiên phú của nàng, lại không phải ta có thể tùy ý thay đổi được." Tần Lãng nói với vẻ cạn lời, "Huống chi, năng lực như vậy có gì không tốt? Nàng là một nữ nhân, nhất định phải đi chém giết sao?" "Ta là nữ tử tướng môn, đã định trước phải đi chém giết!" Yêm Tịnh ương ngạnh nói, "Đây là số mệnh của chúng ta, ngươi có hiểu hay không?" "Cái số mệnh chó má gì chứ, lão tử ta từ trước đến nay không tin cái này." Tần Lãng nói với vẻ không cho là đúng, "Ta chỉ nói cho nàng biết, lực lượng thiên phú không thể thay đổi, điều này tương đương với chuyện trời định, cũng giống với việc nàng sinh ra là nữ nhân, ta là nam nhân vậy. Cái này không thể thay đổi, nhưng nàng có thể thay đổi công dụng của nó, tỉ như nàng là một nữ nhân, cũng có thể thích nữ nhân vậy. Nói tóm lại, thủ đoạn cứu người có thể dùng để giết người, hiểu không?" "Không hiểu!" Yêm Tịnh trả lời đầy tự tin. Tần Lãng đành phải từ Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969558/chuong-1841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.