Bên ngoài sơn động, một cô nương đình đình ngọc lập đứng dưới một gốc cổ tùng, một thân quân trang màu xanh da trời, hiển lộ anh tư hiên ngang. Vì người khác đã đợi rất lâu, tránh không gặp sẽ lộ vẻ không lễ phép, cho nên Tần Lãng bước nhanh về phía trước, cười nói: "Diêm đại tiểu thư, nghĩ không ra ngươi mặc quân trang nhìn rất được đấy. Sao, bây giờ không làm tiếp viên hàng không nữa mà chuyển sang làm phi công rồi à?" “Chỉ là phi công thực tập mà thôi.” Diêm Tịnh liền sửa lại lời Tần Lãng một chút, sau đó nói, “Cuộc nói chuyện của ngươi với ông nội ta, hình như không thuận lợi lắm thì phải?” “Nếu ngươi muốn nói chuyện công sự, ta cũng không phụng bồi rồi, nói chuyện với ông nội ngươi đã đủ mệt mỏi rồi.” Tần Lãng nói. “Công sự dĩ nhiên không nói nữa rồi, ta tìm ngươi dĩ nhiên là vì tư sự.” Diêm Tịnh nói. “Giữa chúng ta, hình như không có gì tư sự đúng không? Đúng rồi, cô nương trên tấm ảnh ngươi cho ta xem lần trước đó, bạn gái của ngươi, sao không đi cùng ngươi đến?” Tần Lãng hỏi Diêm Tịnh. “Ta lo lắng nàng bị ngươi dụ dỗ đi mất rồi.” Diêm Tịnh chớp mắt giảo hoạt nói, “Đúng rồi, chuyện ta là nữ đồng, ngươi lại thật sự nói với ông nội ta rồi, ta thật là phục ngươi!” “Hừm, giúp ngươi một chuyện nhỏ mà thôi, ngươi cũng không cần quá cảm động. Huống chi, ta trước đó cũng đã nói rồi, ta sẽ không kỳ thị nữ đồng. Đúng rồi, ngươi tìm ta rốt cuộc là vì chuyện gì?” Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4969557/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.