“Không! Chết tiệt ——” Phó Danh Tướng như dã thú bị thương, tiếng gào thét điếc tai nhức óc. Tên này đại khái là triệt để điên rồi, hoặc là triệt để khổ cực rồi. Bị Tần Lãng một chiêu đánh bại, hơn nữa còn cướp đoạt Võ Hồn, đây quả thực chính là đả kích thê thảm nhất. Nhưng, điều bi thảm hơn còn ở phía sau, Tần Lãng lại dám ngay trước mặt Phó Danh Tướng, thôn phệ hết Võ Hồn của Phó Danh Tướng, nói chính xác hơn, là Võ Hồn của Tần Lãng đã thôn phệ nó. Võ Hồn của Tần Lãng, đó chính là một tay cầm kiếm Lôi Điện, một tay cầm Hắc Đao Địa Ngục, chỉ một chút liền xuyên thủng và xé nát Võ Hồn của Phó Danh Tướng, sau đó quanh thân Võ Hồn của Tần Lãng xuất hiện vô số lốc xoáy, tựa như kình ngư hút nước thôn phệ hết Võ Hồn của Phó Danh Tướng. Võ Hồn của Tần Lãng tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn chưa chân chính trưởng thành, cho nên Võ Hồn của người khác chính là vật bổ tốt nhất, có thể giúp Võ Hồn của hắn nhanh chóng thành thục, nhanh chóng kết thành Thánh Thai, còn như Võ Hồn này là của ai, đó không phải là vấn đề Tần Lãng cần phải suy nghĩ. “Ngươi... ngươi lại dám thôn phệ hết Võ Hồn của ta! Ta nhất định phải báo thù... Lục Phiến Môn cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi...” Lời của Phó Danh Tướng còn chưa nói hết, đã bị Tần Lãng một cước đạp bay. Cước này của Tần Lãng đương nhiên muốn không được mạng của Phó Danh Tướng, nhưng đủ để khiến hắn ngậm miệng. Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968972/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.