"Từ tình hình hiện tại mà xét, chắc hẳn là Quách gia." Lần này người trả lời là Bão lão gia tử, bởi vì câu này do ông ấy trả lời mới có phân lượng. "Quách gia." Ngô lão gia tử hừ lạnh một tiếng, "xem ra có ít người thật sự không chịu cô đơn rồi." "Chúng ta cũng là người không chịu nhàn rỗi." Bão lão gia tử cười ha ha, nhưng giữa hai lông mày đã có sát khí phun trào. "Trước tiên nhất định phải biết rõ ràng, người Quách gia đối phó chúng ta thế nào." Ngô lão gia tử cả đời cẩn thận, không ngờ gần cuối đời lại vấp phải cú ngã này, điều này khiến ông ấy không thể hiểu nổi. Về vấn đề này, cũng chỉ có thể do Tần Lãng giải đáp. Thật ra Bão lão gia tử cũng hiếu kì tương tự, không biết bọn họ đã trúng chiêu thế nào. "Hai vị hẳn là biết nguồn gốc Long Mạch Hoa Hạ chứ." Tần Lãng không lập tức giải thích lý do, mà lại hỏi một câu hỏi nhìn như không liên quan chút nào. Nghe thấy vấn đề này, Ngô Minh Liêm không khỏi nhíu mày, bởi vì hắn cảm thấy Tần Lãng thật sự có chút mê tín, một lát thì trúng tà, một lát lại làm ra cái gì Long Mạch. Nhưng nghi ngờ trong lòng Ngô Minh Liêm vừa mới nổi lên, liền nghe thấy lão gia tử của mình gật đầu nói: "Ừm, chuyện Long Mạch chúng ta biết." "Cái gì, thật sự có Long Mạch thứ đồ chơi này à." Ngô Minh Liêm nhịn không được xen vào một câu. "Long Mạch đương nhiên là có. Chẳng lẽ ngươi cho rằng Long Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968837/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.