Ngô Quân Hạm vừa nói ra lời này, lập tức bọn người Ngô Minh Liêm thầm kêu lên một tiếng "không tốt" trong lòng, bởi vì Ngô Minh Liêm biết lời này của muội muội đã đắc tội với Bão lão gia tử, nhân vật như Bão lão gia tử, nhất ngôn cửu đỉnh, giậm chân một cái cũng có thể làm chấn động quân chính giới, làm sao có khả năng đến đây nói đùa. Quả nhiên, Bão lão gia tử lông mày nhướn lên, trừng mắt: "Tiểu nha đầu của Ngô gia, chẳng lẽ ngươi cảm thấy lão gia tử ta mắt mờ rồi sao?" Ngô Quân Hạm bị lão gia tử trừng mắt một cái, lập tức như có áp lực của ngàn quân vạn mã ập tới, dọa nàng không khỏi lùi lại một bước, vội vàng giải thích nói: "Lão gia tử, vừa rồi ta đã thất lễ rồi." "Người tuổi trẻ, trước hết phải quản được miệng của mình, đạo lý họa từ miệng mà ra này, lão gia tử nhà ngươi chưa nói cho ngươi biết sao?" Bão lão gia tử hừ một tiếng, sau đó đặt ánh mắt lên người Ngô Minh Liêm, "Trưởng huynh như phụ, khi trong nhà có khó khăn, ngươi làm anh cả thì phải lấy thân làm gương." Ngô Minh Liêm khom người thụ giáo. Ngô Quân Hạm bị uy nghiêm của Bão lão gia tử làm cho khiếp sợ, làm gì còn dám hoài nghi y thuật của Tần Lãng, bắt đầu mời Tần Lãng chẩn đoán cho lão gia tử của Ngô gia. Lúc này, các chuyên gia y sĩ mà Ngô gia mời đến đều đã bị thanh lý đi rồi, Tần Lãng cùng người của Ngô gia đi vào phòng của Ngô gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968836/chuong-1119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.