Nhìn thấy Tần Lãng lại còn sống yên lành, An Đức Phúc rất đỗi kinh ngạc: "Đây... đây là chỗ nào? Sao ngươi còn sống?" "Đây là căn cứ Long Sào của Long Xà bộ đội, chắc hẳn ngươi phải biết chứ." Tần Lãng nói, "Ta biết làm ngươi thất vọng rồi, cái thứ Địa Ngục Chi Lực mà ngươi bày ra thật sự quá yếu kém, làm cho người trên đảo Balaam chết sạch, đáng tiếc ta không chết. Ngoài ra, đám người của Long Xà bộ đội cũng không bị tổn thương quá lớn." "Không... không thể nào! Sao ngươi có thể chống cự được sự xâm lấn của Địa Ngục Chi Lực!" An Đức Phúc giống như đánh giá quái vật vậy, trừng mắt nhìn Tần Lãng, hắn không tin Tần Lãng lại có thể không mảy may tổn thương mà tránh được xung kích của Địa Ngục Chi Lực. "Bởi vì ta chính là sứ giả Địa Ngục." Đối với tà giáo đồ như An Đức Phúc, Tần Lãng cảm thấy nên giả thần giả quỷ biểu diễn một chút, cho nên khi nói lời này, Tần Lãng đã khiến Hồng Liên Nghiệp Hỏa hiển hiện trong lòng bàn tay hai tay. "Đây... đây là Hỏa Diễm Địa Ngục! Hỏa Diễm Địa Ngục rất thuần khiết! Ngươi sao có thể khống chế! Điều này không thể nào!" Trong ấn tượng của An Đức Phúc, chỉ cần là người sống thì không thể khống chế Hỏa Diễm Địa Ngục, bởi vì Hỏa Diễm Địa Ngục sẽ thiêu rụi cả linh hồn và nhục thân của người ta. "Ta đã nói rồi——ta là sứ giả đến từ Địa Ngục!" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, Hồng Liên Nghiệp Hỏa trong tay cháy càng thịnh vượng hơn, một đốm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968808/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.