Tần Lãng luôn cảm thấy hô khẩu hiệu lớn là chuyện vô nghĩa nhất, nhưng nhìn Võ Thải Vân lớn tiếng nói ra tôn chỉ của Long Xà bộ đội, Tần Lãng một chút cũng không cảm thấy giả dối, một chút cũng không cảm thấy trống rỗng. Bởi vì hắn biết, trong xương cốt Võ Thải Vân và đại bộ phận người trong Long Xà bộ đội, bọn họ đều in dấu loại tinh thần này, tinh thần của con cháu Hoa Hạ, truyền nhân rồng. Có những thứ, không phải ngươi không tin thì nó không tồn tại. Ví dụ như chính nghĩa, ví dụ như yêu nước, ví dụ như tình cảm dân tộc... Có lẽ trong lòng rất nhiều người đã không còn những tinh thần quý báu này, nhưng không có nghĩa là những tinh thần này không tồn tại. Cũng như trong lòng ngươi không có chính nghĩa, không có nghĩa là chính nghĩa đã diệt vong. Từng trên người Võ Minh Hầu, Tần Lãng thấy được tinh thần lo nước lo dân như vậy, bây giờ Tần Lãng lại từ trên người Võ Thải Vân, Đái Đỉnh những người này thấy được tinh thần tương tự. Thế là Tần Lãng biết giá trị tồn tại của Long Xà bộ đội rồi, cũng biết Long Xà bộ đội sẽ tiếp tục tồn tại. Chỉ cần con cháu Viêm Hoàng, huyết mạch rồng của Hoa Hạ vẫn đang chảy, những tinh thần này sẽ vĩnh viễn không bị xóa nhòa. Sau khi trải qua kiếp nạn, những thành viên dự bị của Long Xà bộ đội nhanh chóng đầu nhập vào trạng thái huấn luyện, cứ như thể mọi thứ chưa từng có thay đổi. Tuy nhiên, sau khi trải qua kiếp nạn lần này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968807/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.