“Mấy vị ca ca, tiểu đệ tên Điền Kê, lăn lộn kiếm cơm ở khu vực ga xe lửa này, không biết mấy vị ca ca đây có việc gì?” Kê ca cẩn thận từng li từng tí thăm dò ý đồ của những người này. “Cũng không có đại sự gì.” Một đội trưởng bảo an thuần thục đùa nghịch chiếc côn ba khúc trong tay, “Chỉ là nghe nói cậu vừa rồi đã cướp đoạt giám đốc của chúng tôi, lại còn vu khống giám đốc của chúng tôi cố ý đả thương người. Cho nên, mấy anh em chặn ở đây, chính là muốn cho các cậu biết cái gì gọi là chân chính cố ý đả thương người.” Móa nó, như vậy mà còn bảo không có đại sự gì! Nghe thấy lời của đội trưởng bảo an, hai chân Kê ca mềm nhũn ra, vội vàng hỏi: “Ca, sẽ không có hiểu lầm gì chứ?” “Hiểu lầm?” Đội trưởng bảo an cười lạnh nói, “Không có công phu nghe cậu nói những lời vớ vẩn này, mau ra đây đi, đừng để mấy anh em đợi lâu. Cố ý đả thương người, hắc, lão tử đã lâu không cố ý đả thương người rồi. Bất quá, chúng tôi đều mua bảo hiểm tai nạn lao động và sự cố, hy vọng các cậu cũng đã mua bảo hiểm.” “Ca… tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi.” Kê ca và mấy tiểu đệ sợ tới mức sắc mặt đại biến, bọn họ đều biết hôm nay nếu như bước ra khỏi cánh cửa đồn công an này, mấy người bọn họ liền chết chắc rồi, hoặc là sống không bằng chết. Chỉ cần là người lăn lộn trong thành phố An Dung, nào có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968709/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.