“Mày… mày dám đánh tao à, đồ chết tiệt?” Tên trộm lại vung con dao ngắn trong tay một cái, nhưng kết quả là hắn lại bị ăn thêm một bạt tai, đồng thời rụng thêm hai chiếc răng. Mà hắn căn bản không thấy rõ Tần Lãng đã ra tay như thế nào. “Mày… mày có bản lĩnh! Chờ đấy… cho tao!” Khi tên trộm này nói chuyện, răng của hắn đã không còn kín gió nữa, nhưng hắn đã lấy ra một cái bộ đàm từ phía sau mông, bắt đầu gọi tăng viện. Tần Lãng áy náy nói với Giang Tuyết Tình: “Thật không tiện, không ngờ những tên trộm ở nhà ga lại tái xuất giang hồ, thật là phiền phức.” Giang Tuyết Tình biết bản lĩnh của Tần Lãng, khẽ cười nói: “Không sao, có anh ở đây em không sợ gì cả.” Cảm giác bị người khác phớt lờ thật sự rất khó chịu, dù chỉ là một tên trộm, hắn cũng không muốn bị phớt lờ. Nhìn Tần Lãng và Giang Tuyết Tình nói chuyện yêu đương ngay trước mặt hắn, một phần tử phạm tội, tên trộm này tức đến bảy khiếu bốc khói. Nhưng, xét đến thủ đoạn của Tần Lãng trước đó, khiến hắn dù cầm dao cũng không dám ra tay với Tần Lãng. May mắn thay, đồng bạn của tên trộm này đã kịp thời xuất hiện. Người cầm đầu là một gã to con cởi trần, trên cánh tay còn xăm một con thanh long, tựa hồ sợ người khác không biết bọn họ là kẻ trộm. Gã đàn ông xăm trổ dường như không để Tần Lãng và Giang Tuyết Tình vào trong mắt, vừa đến đã chửi thẳng vào mặt huynh đệ của mình: “Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968708/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.