Sự thật đã chứng minh lời Tần Lãng nói, nắm đấm của kẻ tập kích còn chưa kịp đập vào người Tần Lãng, hắn đột nhiên cảm thấy trên mặt một trận đau nhức kịch liệt, cả khuôn mặt lập tức biến thành đầu heo, sưng tấy đỏ như gan heo, hai mắt đều sưng húp thành một đường khe, càng chết là hắn cảm thấy mặt mình vẫn đang tiếp tục sưng lên, giống như một quả bóng bay bị bơm hơi quá mức. "Mặt của ta... đầu của ta sắp nổ tung rồi! Hắn... hắn là ma quỷ!" Kẻ tập kích dùng giọng nói sợ hãi kêu gào, đâu còn dám ra tay với Tần Lãng, chỉ có thể ôm mặt chạy về phía Lê Thanh Long cầu cứu. Lê Thanh Long lại chỉ cười lạnh một tiếng, một cước đạp bay hắn ta, rồi rơi xuống dòng nước dưới cầu, căn bản không quản sống chết của hắn ta, trong miệng lạnh lùng nói: "Phế vật vô dụng!" Sau đó, Lê Thanh Long cười lạnh với Tần Lãng một tiếng: "Đã không phải phế vật, thì đừng chỉ biết trốn sau lưng phụ nữ!" "Má nó, ta vui thì không được sao?" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, "Một cục đàm đã có thể khạc chết tên lâu la, còn cần lão tử đứng lên ra tay với hắn ta sao? Ngươi... cái tên rồng gì đó, mau cút ngay cho lão tử, nếu không ngươi cũng có kết cục tương tự!" "Cuồng vọng! Đừng tưởng ngươi biết chút bản lĩnh dùng độc, là dám cuồng vọng ở trước mặt ta! Bây giờ, ta sẽ cho ngươi thấy bản lĩnh dùng độc chân chính!" Lê Thanh Long gầm thét một tiếng, mấy con Thanh Xà nhỏ bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968659/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.