Bởi vì phải trèo đèo lội suối, lo lắng Tần Lãng rơi xuống, cho nên Sương Nhi dùng vải bố buộc Tần Lãng trên lưng của nàng, khiến cho Tần Lãng trông giống như một cái bánh ú lớn vậy. Trời nóng bức như thế này, Tần Lãng đồng học cũng thật đáng thương, toàn thân mồ hôi rất nhanh làm ướt quần áo, hơn nữa hắn phát hiện trên lưng của Sương Nhi quần áo cũng ướt đẫm, khiến cho hai người dường như không còn ngăn cách vậy. Lúc này, Sương Nhi sư tỷ, cứ như một nữ hán tử vậy, trèo đèo lội suối, đi nhanh như bay, như giẫm trên đất bằng, mà lại nàng dường như một chút cũng không lo lắng bị lạc đường trong rừng rậm. Thế nhưng, Tần Lãng đồng học lại có chút xấu hổ rồi, bởi vì bị quấn quá chặt, hắn và lưng của Sương Nhi gần như dính sát vào nhau, hơn nữa Tần Lãng bản thân không có cách nào nhúc nhích, mỗi một lần thân hình Sương Nhi nhấp nhô, Tần Lãng cũng chỉ có thể cùng theo nàng lên xuống xóc nảy. Nói ra cũng kỳ lạ, Tần Lãng toàn thân không có cách nào nhúc nhích, nhưng hết lần này tới lần khác chỗ kia bản thân lại nhúc nhích, không để cho nó nhúc nhích cũng không được, lúc này cứ như thế đỉnh lên mông của Sương Nhi sư tỷ, khiến Tần Lãng đồng học không còn mặt mũi nào, hận không thể lập tức tìm một cái hang chui vào. Không biết là bởi vì không chú ý, hay là trực tiếp lựa chọn bỏ qua, Sương Nhi dường như không cảm giác được sự thay đổi của Tần Lãng, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968658/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.