Vé, mau bùng nổ đi! ========= Với bối cảnh gia đình của Lạc Tân, nếu ngay cả hai tấm giấy chứng nhận thú cưng cũng không giải quyết được, vậy mới thật là kỳ lạ. Vì vậy, Lạc Tân đã gọi điện thoại trước, rất nhanh đã lấy được giấy chứng nhận miễn dịch động vật, sau đó tại đồn công an thậm chí không cần xếp hàng đã lấy được hai tấm giấy chứng nhận thú cưng. Tần Lãng vốn định đi cùng Lạc Tân về nhà nàng tâm sự, anh anh em em một chút, nhưng Trịnh Dĩnh Văn lại không cho Tần Lãng cơ hội. Sau khi biết Tần Lãng đã trở về thành phố An Dung, Trịnh Dĩnh Văn mời Tần Lãng đi ăn tối. Thể diện của Trịnh Dĩnh Văn Tần Lãng không thể không nể, cho nên chỉ có thể đồng ý chuyện này. Biết Tần Lãng và Lạc Tân ở chung một chỗ, Trịnh Dĩnh Văn tự nhiên cũng yêu cầu Tần Lãng dẫn Lạc Tân đi cùng. Đối với Lạc Tân đứa bé này, Trịnh Dĩnh Văn vẫn luôn rất thích. “Dì Trịnh mời chúng ta đi ăn tối.” Tần Lãng nói với Lạc Tân, “Ngươi đã nghe thấy rồi chứ?” “Nghe thấy rồi, lời mời của Trịnh sảnh trưởng đương nhiên không thể từ chối.” Lạc Tân cũng biết có những việc xã giao không thể tránh được. Mặc dù Trịnh Dĩnh Văn cùng cấp với mẹ của Lạc Tân là Tống Văn Như, nhưng người trước lại là phu nhân của bí thư, lời mời như vậy ngay cả Tống Văn Như cũng không thể từ chối. “Vậy thì đi thôi, ta thấy thời gian cũng không còn sớm.” Tần Lãng nói. “Vậy con ‘chó hồ ly’ và mèo lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968520/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.