Lần trước cô gái đến nhà vào buổi tối, Tần Nam nói là Võ Thải Vân. Nhưng đó không phải là mấu chốt, mấu chốt là Tần Nam lại nói lời này trước mặt Lạc Tân, đây không phải là muốn đưa Tần Lãng vào chỗ chết sao? May mắn thay, Tần Lãng phản ứng rất nhanh, dở khóc dở cười nói: "Con nói lão ba, có lão ba nào lại đùa như vậy không? Lão ba có phải hay không ghen tị con trai lão ba tìm được một đại mỹ nữ, cho nên chuẩn bị trực tiếp phá hoại sao?" Tần Nam cũng ý thức được lời mình nói có chút vấn đề, vội vàng chữa lời: "Cười ha ha, chỉ là đùa giỡn mà thôi, đùa giỡn mà thôi. Tiểu Lạc đúng không? Vào ngồi một chút đi, văn phòng của ta đây hơi lộn xộn, các cháu cứ tự nhiên." Phản ứng của Tần Lãng tuy không chậm, nhưng với sự thông minh của Lạc Tân, làm sao có thể dễ dàng bị hắn lừa gạt qua được? Tuy nhiên, Lạc Tân lại không biểu lộ ra ngay, chỉ là khi vào phòng đã hung hăng nhéo một cái trên cánh tay Tần Lãng. "Thúc thúc, nơi này của chú thật sự là không chút nào lộn xộn." Lạc Tân tham quan phòng thí nghiệm của Tần Nam một chút, tất cả mọi thứ trong phòng thí nghiệm này đều được bày đặt ngăn nắp, dọn dẹp khô khô sạch sẽ, cảm giác mang lại cho người ta cứ tựa như là có bệnh sạch sẽ vậy, làm sao được cho là lộn xộn chứ. "Đúng rồi, thúc thúc, chúng cháu sẽ không ảnh hưởng đến công việc nghiên cứu của chú chứ?" "Có thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968519/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.