Sở dĩ nói dùng từ "du" (bơi lội),là vì người này sử dụng công phu "thằn lằn bơi trên tường". Mặc dù trên giang hồ có rất nhiều người biết Bích Hổ Du Tường Công, nhưng người có thể "bơi" lên một tảng đá trơn truột, dốc đứng như vậy thì sợ rằng cũng không nhiều. Người này chính là một trong bốn "đao khách" kia. Bích Hổ Du Tường Công của hắn đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, chỉ mất một hai phút đã "bơi" đến gần lòng bàn tay pho tượng Phật khổng lồ. Cuối cùng, hắn nắm lấy một ngón tay Phật, mượn lực xoay người mà lên, chuẩn bị lật mình đáp xuống trên lòng bàn tay pho tượng Phật khổng lồ. Nhưng đúng lúc này, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, khi người kia đang nhào lộn trên không, hắn hình như bị một cỗ ngoại lực đánh trúng, không những không thành công đáp xuống trên lòng bàn tay Phật, mà cả người lại bay về phía phương hướng ngược nhau với pho tượng Phật khổng lồ, hơn nữa máu tươi phun ra như điên từ trong miệng. Càng quỷ dị hơn là, cho dù là thông qua kính viễn vọng, Tần Lãng dường như cũng cảm nhận được một luồng lực lượng thần bí mạnh mẽ phát ra từ trên lòng bàn tay Phật, khiến Tần Lãng cảm thấy ngực mình tức ngực, rất không thoải mái. Hơn nữa Tần Lãng thông qua kính viễn vọng thấy rất rõ ràng, lòng bàn tay của pho tượng Phật khổng lồ căn bản là không hề nhúc nhích, nhưng "đao khách" kia lại phun máu bay ra ngoài, quả thật là cực kỳ quỷ dị. Mặc dù cảm thấy quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968450/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.