Lời nói này của Lạc Bân không giống như là đến hỏi tội, Tần Lãng nghe ra ngữ khí của Lạc Bân có chút nửa đùa nửa thật, nhưng cũng có chút nghiêm túc. "Chuyện này sao ngươi biết?" Sau lần đầu tiên hôn nhau, Tần Lãng đặc biệt quan tâm đến cảm nhận của Lạc Bân, cho nên hắn giải thích một câu: "Giang Tuyết Tình là bằng hữu của ta, trong tình huống đó ta không thể nào trơ mắt nhìn nàng bị oan uổng. Nếu đổi lại là nàng, ta khẳng định cũng sẽ dũng cảm đứng ra." "Được rồi, không cần giải thích, ta lại không có ăn giấm." Lạc Bân nói: "Ta sở dĩ nói cho ngươi biết, là bởi vì chuyện này đã lên báo rồi, hơn nữa còn lên An Dung vãn báo, thương báo, ta ước tính buổi sáng ngày mai còn sẽ tiếp tục tăng nhiệt." "Lên báo rồi?" Tần Lãng không khỏi nghi hoặc, thầm nghĩ Vương lão sư này thật đúng là không biết tiến thoái, vậy mà lại đem chuyện này lên báo, đây không phải là cố ý khuếch đại ảnh hưởng sao? Đương nhiên, chuyện này ảnh hưởng khẳng định không nhỏ. Nếu không lên báo, chuyện học sinh đánh thầy giáo cũng chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể, trường học nào cũng từng xảy ra chuyện như vậy. Nhưng nếu lên báo, tình huống sẽ hoàn toàn khác biệt, bởi vì bài viết trên báo chí vì muốn thu hút độc giả, luôn sẽ tô vẽ và khoa trương. Theo lời Lạc Bân, tiêu đề trên báo là "Vô pháp vô thiên - tại trường thi Cao Khảo, học sinh đánh giáo viên coi thi". Loại tiêu đề này vừa lên, thì thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968295/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.