Chu Quảng Thông nghĩ thầm, ngươi họ Vương sống chán muốn chết thì cũng đừng kéo lão tử theo chứ, lão tử còn muốn thăng quan phát tài đây. Thế là, Chu Quảng Thông nghiêm mặt nói: "Vương lão sư, ngươi đừng có nâng cao quan điểm quá được không. Ngươi đừng có động một tí là để đồng chí cảnh sát bắt học sinh, ngươi không phải quan toà, ngươi là lão sư. Nhiệm vụ của ngươi là dạy học trồng người, là giáo dục người, chứ không phải thẩm phán người!" "Sao vậy? Chu chủ nhiệm cảm thấy cách làm của ta không đúng, vậy ngươi cảm thấy nên xử phạt hắn như thế nào?" Vương lão sư cười lạnh nói. "Đánh người, khẳng định là không đúng." Chu Quảng Thông nói, "Mặc dù Tần Lãng đồng học có lý do xuất thủ, nhưng đánh người thì không đúng. Như vậy, trường học của chúng ta có thể cho hắn một hình phạt, sau đó đợi thi đại học kết thúc, sẽ xin lỗi Vương lão sư ngươi, ngươi thấy được hay không?" "Chu chủ nhiệm, ngươi cảm thấy có khả năng không?" Vương lão sư kiêu ngạo nói, "Ta giám thị thi mấy chục năm rồi, còn từ trước tới nay chưa từng nhận đến sự vũ nhục như vậy! Thậm chí, trên lịch sử Thất Trung, chỉ sợ cũng chưa từng xuất hiện chuyện ẩu đả giám thị lão sư chứ, ngươi thế mà còn muốn bao che cho học sinh này, nói cái gì xử phạt, hắn cũng sắp tốt nghiệp rồi, ngươi cho hắn xử phạt là có ý gì, gạt ta?" "Ta nói Vương lão sư, ngươi đừng có được lý không tha người được không? Nếu không phải ngươi xử lý chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968294/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.