Phản ứng của Đường Chính Cương khiến Tần Lãng cảm thấy hơi không hiểu thấu, nhưng thái độ của Đường Chính Cương chuyển tốt, trong mắt Tần Lãng có lẽ là một điềm báo tốt, ít nhất chứng minh trong thời gian ngắn, phụ tử Đường Chính Cương sẽ không hạ độc thủ với hắn. "Có lẽ tin tức Đường Tam truyền ra đã có tác dụng." Tần Lãng thầm nghĩ trong lòng, thái độ của Đường Chính Cương thay đổi, có thể là do hắn rất để tâm đến thể diện của mình, lo lắng bị người khác nói là kẻ bất nghĩa, nên đối với "ân nhân" lấy "đức báo oán" là Tần Lãng này cũng bắt đầu có chút cảm kích. Mặc dù lý do này rất gượng ép, nhưng Tần Lãng thật sự tìm không thấy lý do tốt hơn để giải thích. Khi Tần Lãng đi đến phòng học, chuông tự học tối đã vang lên. Nhưng lúc này Tần Lãng mới phát hiện Lạc Tân buổi tối hôm nay cư nhiên không đến tự học tối. Phải biết, đoạn thời gian này Lạc Tân mỗi lúc trời tối đều đúng giờ đến tự học tối, sự vắng mặt đột ngột của nàng hôm nay, khiến trong lòng Tần Lãng sinh ra mấy phần bất an. Chờ giây lát sau, Lạc Tân vẫn không xuất hiện, mà Tần Lãng cũng không cách nào tĩnh tâm học tập, thế là hắn liền gọi điện thoại cho Lạc Tân. Điện thoại kết nối một hồi lâu, Lạc Tân mới nhận điện thoại, rồi dùng giọng điệu mệt mỏi nói: "Tần Lãng, ta hôm nay trong nhà có chút chuyện, ta sẽ không đi tự học nữa, chính ngươi tự mình ôn tập tốt đi. Không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968057/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.