"Tần Lãng, hóa thi thủy ngươi vừa dùng hiệu quả còn tốt hơn của Đường Môn chúng ta nữa... bao giờ thì kiếm cho ta một ít nhé." Đường Tam lúc này cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, tinh thần khôi phục được một chút, chỉ là vì mất máu quá nhiều, sắc mặt vẫn rất khó coi. "Không vấn đề gì... nhưng ngươi không thể quan tâm đến chuyện khác sao!" Tần Lãng uất ức nói, "Nếu biết mục tiêu khó xử lý, sao không để ta đến giúp?" "Ta là sát thủ! Đương nhiên phải làm một ít nhiệm vụ có tính thử thách." Đường Tam nói không thèm để ý, "Đúng rồi, kim sang dược của ngươi cũng tốt hơn của Đường Môn chúng ta. Ta sát! Sao tất cả đồ ngươi dùng đều là hàng tốt, còn lão tử dùng toàn là đồ rác rưởi vậy? Chẳng lẽ đám tiểu tử trong môn này bán cho lão tử toàn là hàng nhái!" "Bán?" Tần Lãng kinh ngạc nói, "Những thứ ngươi dùng này, còn cần phải mua?" "Vô nghĩa!" Đường Tam đương nhiên nói, "Trong Đường Môn, chúng ta đều tự chọn nghề phù hợp với mình, có người chuyên làm ám khí, cơ quan, có người chuyên phối chế thuốc, có người thì phụ trách thu thập tin tức vân vân. Ngươi ngẫm lại xem, nếu tất cả mọi người đều làm sát thủ, vậy những ám khí này rốt cuộc ai sẽ chế tạo đây? Ví dụ như phi đao của ta, đôi khi một lần hành động sẽ rải ra trên trăm thanh, nếu những phi đao này đều do chính ta tự chế tạo, chẳng phải trực tiếp làm ta mệt chết sao." "Vậy những người khác, kiếm tiền thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967965/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.