Lời nói của Lạc Hải Xuyên khiến Tần Lãng trong lòng có chút cảm động, Lạc Hải Xuyên có thể nói ra những lời như vậy, chứng tỏ hắn quả thực là một người chính trực, một người đáng được tôn kính. “Yên tâm đi, chú, thể chất của cháu đặc biệt, rất khó trúng độc, hơn nữa cho dù trúng độc, trên người cháu cũng có thuốc giải độc, sẽ không xảy ra tình trạng như Lạc Bân.” Tần Lãng đánh tan nghi ngờ của Lạc Hải Xuyên. “Đúng vậy, Hải Xuyên, y thuật của Tiểu Tần rất cao, hắn có chừng mực.” Tống Văn Nhu đã coi Tần Lãng là cây cỏ cứu mạng cuối cùng, cho nên nàng thật sự lo lắng Tần Lãng sẽ từ bỏ phương pháp này, “Anh yên tâm Tiểu Tần, chỉ cần con có thể cứu về Tiểu Băng, a di sẽ cho con thù lao phong phú ——” “Thôi được rồi, Văn Nhu, em đừng nói những lời này nữa.” Lạc Hải Xuyên nhíu mày một cái, cắt ngang lời của Tống Văn Nhu, “Nếu Tiểu Tần đã đưa ra phương pháp, em cứ đi tìm bác sĩ để được hỗ trợ đi.” Tống Văn Nhu cũng nhận ra lời mình vừa nói có chút chỉ vì cái trước mắt, gật đầu đi ra ngoài thương lượng với bác sĩ. Một lúc sau, bác sĩ chủ trị đến trong phòng bệnh, thần sắc cổ quái nói với Lạc Hải Xuyên và Tần Lãng: “Hai vị, phương án chữa trị mà các vị đưa ra, thật sự có chút kinh người, nếu không phải y thuật của vị tiểu tiên sinh này có chút —— huyền diệu, chúng tôi căn bản sẽ không xem xét phương án như vậy. Dù vậy, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967824/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.