Thái Vệ Đông bình thường tuy rằng quen thói kiêu ngạo, nhưng lúc này lại tỏ ra gò bó và cẩn trọng. Sự xuất hiện đột ngột của hai cha con Thái Hằng Bình và Thái Vệ Đông khiến Tần Lãng trên cơ bản có thể khẳng định mục đích mời mình ăn cơm của Ngô Văn Tường. Tuy nhiên, đây là nhà của Ngô Văn Tường, Tần Lãng chờ đợi Ngô Văn Tường tiếp tục biểu diễn. “Lão Thái, hai cha con ông cứ ngồi ở phòng khách trước đi, tôi ăn cơm xong với khách rồi sẽ nói chuyện.” Ngô Văn Tường trực tiếp bỏ mặc hai người Thái Hằng Bình và Thái Vệ Đông sang một bên, rõ ràng là muốn dằn mặt hai cha con họ. Khoảng nửa tiếng sau, Tần Lãng và Ngô Văn Tường mới ăn xong. Sau đó Ngô Văn Tường đẩy lão thái thái về phòng, lúc này mới cùng Tần Lãng đi vào phòng khách. “Thị trưởng Ngô, tôi biết ngài bận rộn, cho nên tôi xin nói thẳng vào vấn đề, tôi đây là mang theo con trai đến tận nhà xin lỗi ngài.” Thái Hằng Bình hạ giọng nói. Ngô Văn Tường là thị trưởng, Thái Hằng Bình cúi đầu là chuyện tất nhiên. “Lão Thái à, xem lời ông nói kìa, ông đâu có đắc tội với tôi, xin lỗi tôi làm gì.” Ngô Văn Tường cười nhạt một tiếng, “Đúng rồi, vị này là Tần Lãng, là cháu trai của tôi, mới chuyển vào Thất Trung chưa được mấy ngày. À mà, con trai ông cũng là Thất Trung mà, không chừng bọn họ nên biết nhau đó.” “Chú Ngô, bọn con học cùng lớp ạ.” Thái Vệ Đông lúc này xen vào một câu. “Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967789/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.