Tự từ Lạc Tân trở lại hàng ghế phía trước, nàng tựa hồ khôi phục trạng thái băng lãnh ngày xưa, mãi đến xế chiều tan học, cũng không nói chuyện với Tần Lãng nữa. Trong mắt đám người Triệu Khản, đây mới thật sự là Lạc Tân chân chính, nhưng đối với Tần Lãng mà nói, Lạc Tân hiện tại hiển nhiên có chút không bình thường, hắn cảm thấy có thể là bởi vì chiếc khăn mặt mà Giang Tuyết Tình tặng. Tần Lãng kỳ thật cũng có chút oan uổng, ban đầu hắn cứu Giang Tuyết Tình, cũng chỉ là một cử chỉ tiện tay mà thôi, thế nhưng mấy ngày nay tình tiết vụ án dần dần minh lãng, Giang Tuyết Tình mới biết được thì ra Lâm Tiểu Quyển, Phó Oánh Hiểu là người như thế nào, mà lúc ấy nàng phải đối mặt lại là một cạm bẫy nguy hiểm đến mức nào. Giang Tuyết Tình biết, nếu như không phải Tần Lãng, rất có thể nàng sẽ giẫm vào vết xe đổ của Chu Linh Linh và đám nữ sinh khác, vì vậy mà nói từ tận đáy lòng, Giang Tuyết Tình mười phần cảm kích Tần Lãng. Có điều, điều càng khiến Giang Tuyết Tình cảm kích hơn chính là, với tư cách là hoa khôi được công nhận của Thất Trung, bình thường đã có không ít nam sinh chủ động theo đuổi nàng, thậm chí quấn lấy nàng, khiến nàng không khỏi phiền lòng. Thế nhưng, sau khi Tần Lãng cứu nàng, lại không hề xuất hiện ở trước mặt nàng, không giống như ruồi bám lấy nàng, thật sự như một “Lôi Phong sống” không cầu báo đáp. Cho nên trong mắt Giang Tuyết Tình, bạn học Tần Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967788/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.