"Chẳng lẽ thằng nhóc này đang giả heo ăn thịt hổ sao?" Tôn Bác trong lòng kinh hãi, chợt lại nghĩ, "Không thể nào, tửu lượng thằng nhóc này không ổn, nhất định là cố ý dùng chiêu này để hù dọa lão tử, tuyệt đối không thể để hắn hù dọa được!" "Uống cạn!" Tôn Bác nhận lấy chai bia Tần Lãng đưa tới, hướng lên đầu liền uống hết chai bia này. Tôn Bác tự hỏi mình có thể uống sáu bảy chai bia, xấp xỉ một cân rượu trắng tửu lượng, nhưng tửu lượng chỉ là tương đối mà nói, nếu bụng đói mà uống mạnh, tửu lượng của một người sẽ giảm bớt đi nhiều. Tôn Bác chính là rất rõ ràng điểm này, cho nên mới dùng thủ đoạn này để đối phó Tần Lãng, nhưng lại không nghĩ tới Tần Lãng học cách vận dụng, lấy đạo của người còn thi triển lên chính người. "Thầy Tôn, tửu lượng giỏi!" Tần Lãng khen một tiếng, chính hắn cũng rất nhanh uống sạch, rồi lại nhanh nhẹn mở hai chai, hơn nữa hoàn toàn không có ý định cho Tôn Bác cơ hội thở dốc, "Lần này tôi kính ngài! Thầy Tôn không chỉ tửu lượng giỏi, hơn nữa giản dị dễ gần, cùng với học sinh chúng tôi cũng có thể kết giao ngang hàng, xưng huynh gọi đệ, thật sự là khó có được... cái kia, tất cả đều ở trong rượu, tôi xin uống trước để bày tỏ sự kính trọng!" Cái gì gọi là tự mình làm khó mình? Cái gì gọi là tự làm tự chịu? Khi bình thứ ba bia uống hết vào bụng, Tôn Bác cuối cùng cũng đã thể hội được. Tuy chỉ là bia, nhưng dầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967726/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.