“Thiếu gia ăn cơm.” Vương Thúc đeo tạp dề đi đến ban công lầu hai nhìn cậu thiếu niên nhỏ đang ngồi trên thảm ở ban công nghịch điện thoại, trong điện thoại phát ra tiếng nhạc quen thuộc, “Thiếu gia, ngài lại đang chơi, không phải đã xoá rồi sao?”
Đây là một biệt thự ở nông thôn, một tiểu biệt thự có hai tầng lầu, được bao quanh bằng bãi cỏ và hoa viên, được dựng lên rất xinh đẹp. Trong toà tiểu biệt thự này chỉ có hai người, một là Vương thúc, hai là cậu thiếu niên nhỏ. Vương thúc đã ngoài bốn mươi là quản gia của cậu thiếu nhiên nhỏ nhưng thực ra ông là bộ đội đặc chủng về hưu với cơ thể toàn thân đều là cơ bắp săn chắc, đích thực là một người trung niên anh dũng phi thường.
“Không phải, tôi đang làm ruộng” cậu thiếu niên nhỏ nói, giọng nói nhẹ nhàng mềm mại khiến cho trái tim người đàn ông thô ráp là Vương thúc đây cũng muốn tan chảy.
Cậu thiếu niên nhỏ kia tên là Tề Cảnh Ngôn, là thiếu gia của Tề thị ở thành phố N, nói đúng hơn là nhị thiếu gia trong Tề thị. Tề thị là một trong những gia tộc có thế lực nhất trong thành phố N, là thiếu gia của Tề thị hà cớ gì cậu phải sống tại vùng nông thôn này? Bởi vì cậu là người tự kỷ. Khi Tề Cảnh Ngôn lên năm tuổi còn không thể nói chuyện được, hơn nữa cũng không thích tiếp xúc với người khác, luôn trốn một mình trong phòng, Tề gia lấy danh nghĩa là bảo vệ cậu mà gửi cậu đến vùng nông thôn này sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-tu-ky-lao-vao-mat-the/210713/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.