Lúc mọi người đã tỉ mỉ mặc kimono đi đến bờ đê chuẩn bị xem pháo hoa, trời ấy thế mà đổ mưa.
Tôi cúi đầu chán nản, sau đó nhìn thấy hắn. Hắn mặc áo yukata lớn màu tối, tóc vẫn dựng thẳng, đứng bên cạnh đám người Fukuda chuyện trò vui vẻ.
Cho dù có nhìn thấy, cũng coi như không thấy.
Tôi một mình đi men theo đường mòn, sau trận mưa nhỏ, hết thảy đều như có một màn sương bao phủ, mùi cỏ xanh phảng phất xung quanh.
“Nè!”
Quay đầu lại, nhìn thấy hắn đứng sau lưng, khuôn mặt tươi cười như cũ.
“Lại muốn trêu chọc tôi chuyện gì nữa?”
Tôi không thèm để ý hắn, một mạch đi về phía trước, mặc kệ hắn gọi với theo đằng sau cũng không đáp, giống như trẻ nhỏ giận hờn.
Sau đó, hắn mạnh mẽ kéo tôi lại, bức đến bên cạnh một gốc cây.
“Giận dữ cái gì vậy?”
Tôi quay đầu sang chỗ khác không nói lời nào, hắn lại ngang ngược cố chấp mà cúi đầu xuống hôn tôi.
Nụ hôn vội vàng không kịp chuẩn bị, chỉ cảm thấy trên môi ấm áp.
Thêm một lần nữa tôi không cự tuyệt hắn, không phải là không đẩy nổi hắn ra, mà là bản thân tôi không nghĩ đến chuyện cự tuyệt. Tôi cảm thấy, hắn khi ấy hắn có thể hiểu được lòng tôi.
Sau đó, lúc tỉnh táo lại mà hít thở sau nụ hôn dài, bên tai tựa hồ vang lên tiếng pháo hoa nở, mắt nhấp nháy nhìn, lại phát hiện mưa đã sớm tạnh.
Đêm đó, mọi người đều say.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-nam-ay/3253607/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.