Hạ Tuế An thốt nhiên nghe thấy tiếng người lạ nói chuyện, tim đập nhanh hơn, nàng ngoảnh đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, nương theo ánh trăng mà nhìn rõ khuôn mặt đối phương. Tuy trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng nàng không biểu lộ ra ngoài.
Người bắt chuyện với bọn họ có dung mạo vặn vẹo, rất khó nhìn ra tuổi tác thật, giọng nói lại khàn đặc như thể bị trộn lẫn cát sỏi, cũng khó lòng phân biệt qua thanh âm, chỉ biết đó là một nam nhân.
Không giống đạo sĩ trên Huyền Diệu Quan ở Đăng Vân Sơn.
Càng giống người dân ở thôn làng dưới chân Đăng Vân Sơn hơn.
Lúc Hạ Tuế An nghe ngóng về Đăng Vân Sơn, cũng từng nghe bá tánh Thanh Châu nhắc qua một hai câu về ngôi làng này.
Ngôi làng này vốn tên là Hồng Diệp thôn, nguyên do là trong thôn tự nhiên sinh trưởng không ít cây lá đỏ, bốn mùa không khô héo, quanh năm tươi tốt, hiện tại lại bị bá tánh Thanh Châu gọi đùa là Sửu thôn (thôn xấu xí).
Hai chữ "Sửu thôn" không nghi ngờ gì là mang theo ý nghĩa chế giễu, vũ nhục. Hạ Tuế An lúc ấy nghe xong liền cảm thấy không thoải mái, lại hỏi vì sao gọi là Sửu thôn.
Mấy người dân Thanh Châu kia vẻ mặt xui xẻo xua xua tay, bảo nàng đi xem rồi sẽ biết.
Hiện giờ nàng lờ mờ đoán được nguyên do.
Bá tánh Thanh Châu chẳng lẽ là vì dung mạo của dân làng Hồng Diệp thôn nên mới gọi là Sửu thôn sao? Nhưng vẻ bề ngoài đâu thể đại diện cho tất cả.
Nếu Hạ Tuế An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5075175/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.