Hạ Tuế An không để ý lắm đến chi tiết này, tập trung quan sát băng thất này.
Băng thất trống không, chẳng có gì cả, chỉ có mấy bức tường băng, nhìn thì có vẻ kín mít nhưng người ở trong đó vẫn thở được. Cho nên ở đây có lỗ thông gió, bọn họ có thể tìm lỗ thông gió trước.
Phải rồi, trong tay áo nàng có ống lửa.
Hạ Tuế An quyết định dùng ngọn lửa từ ống lửa để tìm hướng gió thổi vào, bảo Kỳ Bất Nghiên đi đến giữa băng thất, đợi một lát, quan sát kỹ xem ngọn lửa lay động về hướng nào.
Lay động về hướng Đông Nam.
Nghĩa là gió thổi từ hướng Tây Bắc tới.
Nàng lại bảo Kỳ Bất Nghiên đi về phía Tây Bắc của băng thất, Hạ Tuế An chọc vào một cái lỗ nhỏ ẩn trong tường băng khó phát hiện, cái lỗ này ngay cả một ngón tay cũng không nhét lọt, có vẻ vô dụng.
Kỳ Bất Nghiên lại cong mắt cười.
Hắn lùi lại vài bước nói: "Đủ rồi."
Vài sợi tơ thiên tằm bay ra từ hộ uyển của Kỳ Bất Nghiên, chui vào cái lỗ nhỏ. Tơ thiên tằm sắc bén vô cùng, chỉ cần tìm được điểm cắt vào. Hắn kéo sang trái, nó liền cắt đứt một tảng băng dày bên trái.
"Rầm" một tiếng, lại một tảng băng lớn rơi xuống đất, băng vụn văng tung tóe đầy đất, b.ắ.n vào bên cạnh ủng của Kỳ Bất Nghiên, một số mảnh băng vụn cũng b.ắ.n vào vạt váy Hạ Tuế An đang rủ xuống bên hông hắn.
Băng thất vốn chỉ có thể vào từ bên ngoài cứ thế bị bọn họ cưỡng ép mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5038000/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.