Thấy Kỳ Bất Nghiên nhắm mắt lại, những lời muốn giải thích của Hạ Tuế An nghẹn lại trong cổ họng.
Nghĩ đến việc Kỳ Bất Nghiên đã cứu nàng không chỉ một lần, bây giờ hắn muốn thử cảm giác này, nàng cũng không bài xích lắm.
Cuối cùng Hạ Tuế An kiễng chân lên, hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của hắn như chuồn chuồn lướt nước.
Khi hai đôi môi chạm nhau, hàng mi dài của Kỳ Bất Nghiên khẽ run, những ngón tay sạch sẽ trong suốt bám vào bệ cửa sổ, chuỗi bảy chiếc chuông nhỏ đung đưa trên cổ tay, nước từ ngọn tóc nhỏ xuống tí tách.
Dòng điện khoái cảm chạy dọc sống lưng hắn.
Lòng hắn hơi xao động, tuy không lớn lắm, nhưng đối với hắn cũng được coi là hiếm có.
Trước nay, tâm tư của Kỳ Bất Nghiên chỉ bị cuốn theo việc nuôi cổ trùng và sát sinh, nuôi được cổ trùng độc tính mạnh, g.i.ế.c người vô hình mang lại cảm giác thành tựu, còn sát sinh mang lại khoái cảm hủy diệt và khiến hắn hưng phấn.
Không nghi ngờ gì nữa, chuyện này trong mắt người thường là dị hợm, nhưng đối với Kỳ Bất Nghiên, cuộc sống như vậy mới là bình thường.
Trên ngọn núi cô độc của trại Thiên Thủy, có rất nhiều loại độc cổ kỳ dị do Kỳ Bất Nghiên nuôi dưỡng.
Cũng có xác của đủ loại động vật.
Chúng là những sinh vật duy nhất trên núi ngoài độc cổ và Kỳ Bất Nghiên. Kỳ Bất Nghiên nhìn thấy động vật sẽ cảm thấy mới lạ, hắn nuôi chúng, nói chuyện với chúng, sau đó... g.i.ế.c chúng.
Bởi vì động vật luôn chạy xuống núi.
Lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5017252/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.