Một khắc trước.
Thẩm Kiến Hạc ở phòng kế bên Hạ Tuế An vừa tắm rửa xong, muốn xuống lầu nghe ngóng tin tức. Trong giang hồ người đến kẻ đi, nơi nghe ngóng tin tức tốt nhất có ba, một là tửu lầu, hai là khách điếm, ba là thanh lâu.
Hắn đã trọ ở khách điếm, đương nhiên sẽ chọn người của khách điếm để hỏi thăm đầu tiên.
Vừa đến trấn Phong Linh, Thẩm Kiến Hạc bị sự kích động sắp tìm được mộ Yến Vương làm mờ mắt, nóng lòng muốn thử, không giống như trước kia đi cùng sư phụ sẽ đi thăm dò địa điểm trước, mấy ngày sau mới xuống mộ.
Tục ngữ nói, giữ được rừng xanh lo gì không có củi đốt, hôm nay hắn đã có thể sống sót trở về từ mộ Yến Vương, thì thời gian tới phải biết tém tém lại, nghe ngóng tin tức từ người dân trấn Phong Linh.
Việc này không nên chậm trễ, Thẩm Kiến Hạc lập tức xuống lầu một khách điếm, tóm được một tiểu nhị để hỏi chuyện.
Tiểu nhị biết rất ít.
Hỏi một câu không biết ba.
Trong một buổi tối lắc đầu không dưới mười lần.
Hắn nhớ kỹ lời dặn dò của chưởng quầy, không có việc gì thì ít tiếp xúc với loại người như Thẩm Kiến Hạc, thấy có khách mới vào liền kiếm cớ ra đón.
Thẩm Kiến Hạc bưng một đĩa hạt dưa cắn, như không cảm nhận được sự xa lánh cố ý của tiểu nhị, nửa người trên như không xương dựa vào bàn ghế, vắt chéo chân, ánh mắt quét qua những người đi lại trong khách điếm.
Chưởng quầy an phận thủ thường ghi sổ sách.
Cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009818/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.