Kỳ Bất Nghiên đang định tiếp tục thì Hạ Tuế An theo bản năng nắm chặt lấy tay hắn.
Hắn liền dừng lại, đôi mắt như thể có thể nhìn xuyên qua mấy tầng dây lụa quấn quanh mắt để nhìn thấy nàng.
Mà Hạ Tuế An cũng đang nhìn Kỳ Bất Nghiên.
Khi nửa trên khuôn mặt của thiếu niên bị che khuất, người ta nhìn hắn sẽ tự động tập trung vào nửa khuôn mặt dưới và đoạn cổ trắng ngần lộ ra từ cổ áo, trông vừa quyến rũ, lại tựa hồ có vài phần mong manh dễ vỡ.
Nghĩ đến bốn chữ "mong manh dễ vỡ", ánh mắt Hạ Tuế An khẽ d.a.o động. Nàng cảm thấy mình điên rồi mới dùng từ này để hình dung Kỳ Bất Nghiên, kẻ g.i.ế.c người nhẹ nhàng như bóp c.h.ế.t một con kiến.
Nhìn lại Kỳ Bất Nghiên, hắn vẫn bình thản như không.
Một lúc sau, nàng buông lỏng tay: "Xin lỗi, ta có chút căng thẳng." Sau đó nàng hỏi hắn có thể đợi xác định những nơi khác không có Âm Thi Cổ rồi mới kiểm tra chỗ này của nàng hay không.
Kỳ Bất Nghiên dửng dưng "ừ" một tiếng, tránh đi vị trí vừa rồi. Hắn nghĩ để kiểm tra cuối cùng cũng như nhau, bèn dò tay về phía vùng bụng của nàng.
Hắn vừa ấn lên bụng, Hạ Tuế An đã kêu "a a" vì đau.
Âm Thi Cổ dường như cũng cảm nhận được sức ép từ bên ngoài, nó chưa kịp đẻ trứng nên bắt đầu bất an chạy loạn, muốn trốn sang chỗ khác. Kỳ Bất Nghiên nâng tay lên, từ trong bao tay rơi xuống một con d.a.o găm nhỏ.
Khoảnh khắc Hạ Tuế An nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009817/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.