Đúng là xuất quân bất lợi.
Xui xẻo tột cùng.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Kiến Hạc giấu sư phụ, một mình ra ngoài trộm mộ, lập chí muốn làm một vụ lớn, để sư phụ thấy sự lợi hại của mình, ai ngờ suýt chút nữa thì mất mạng.
Cây trâm Hạ Tuế An mới đeo chưa được một ngày cũng rơi vào đống rắn cùng con rắn cạp nia kia, nàng lưu luyến nhìn thoáng qua.
Đây là cây trâm nàng vừa mua khi mới đến trấn Phong Linh.
Còn chưa đeo nóng nữa mà.
Nghĩ đến sau này không được đeo nữa, Hạ Tuế An vẫn thấy hơi tiếc, nhưng nghĩ đến mạng người quan trọng hơn, lòng nàng cũng cân bằng lại đôi chút.
Tuyền Lê
Chợt thấy một sợi tơ thiên tằm lóe lên từ bên cạnh, đuôi sợi tơ rơi thẳng vào đám rắn vẫn đang bò lổm ngổm. Sợi tơ thiên tằm vừa có thể cứng rắn như kiếm g.i.ế.c người, vừa có thể mềm mại như lụa đã móc lấy cây trâm.
Có một con rắn c.ắ.n chặt cây trâm không nhả, tơ thiên tằm treo cả con rắn lên.
Kỳ Bất Nghiên thu tơ thiên tằm về.
Hạ Tuế An thấy con rắn kia theo cây trâm bị tơ thiên tằm móc lấy bay tới, muốn nói với hắn là nàng có thể bỏ cây trâm đó đi.
Nhưng không nhanh bằng tay Kỳ Bất Nghiên, hắn nhanh như chớp giật lấy cây trâm từ miệng rắn, trở tay đ.â.m mạnh đầu nhọn của cây trâm vào đầu rắn, đóng đinh xuống mặt đất, con rắn c.h.ế.t ngay khoảnh khắc định há miệng c.ắ.n tay hắn.
Hắn ném xác rắn đi, giữ lại cây trâm.
Cây trâm còn dính m.á.u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009811/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.