Đồng t.ử Hạ Tuế An co rụt lại, nàng vội vàng rụt cổ về, do phản ứng quá mạnh, nàng lăn ra phía sau quan tài như một quả bóng.
Thẩm Kiến Hạc đang ngồi đối diện quan tài gỗ đỏ trợn mắt há hốc mồm, có thể nói là bị dọa giật mình, nhưng thấy người lăn trên đất trông hơi quen quen, định thần nhìn kỹ, phát hiện quả nhiên mình từng gặp, chính là người ở phòng bên cạnh hắn.
Thẩm Kiến Hạc đứng dậy, buột miệng thốt lên: "Ngươi là tiểu nương t.ử ở khách điếm?"
Hạ Tuế An không lên tiếng.
Tiếp đó, hắn cũng nhìn thấy Kỳ Bất Nghiên.
Đêm nay Kỳ Bất Nghiên không tết tóc, mái tóc dài được buộc hờ bằng dải lụa màu xanh, dải lụa này là do Hạ Tuế An đưa cho hắn. Dưới ánh nến, trông hắn vô cùng ôn hòa bình tĩnh, giống như một bức tranh đẹp mắt.
Ngay từ lần đầu gặp Kỳ Bất Nghiên ở khách điếm, Thẩm Kiến Hạc đã cảm thấy hắn tuyệt đối không phải người đơn giản.
Thẩm Kiến Hạc hơn hai mươi tuổi, từ nhỏ đã lăn lộn trong giang hồ, theo sư phụ học kỹ thuật trộm mộ đồng thời cũng học được cách nhìn người, nhưng hắn cảm thấy Kỳ Bất Nghiên có một sự bí ẩn không nắm bắt được.
Người này thoạt nhìn tinh xảo xinh đẹp, đối xử với người khác ôn nhu hữ lễ, nhưng lúc nào cũng như bị bao phủ bởi một lớp sương trắng, giống như đang che giấu điều gì đó, mà những mặt chưa biết thường mới là nguồn gốc của sự nguy hiểm.
Khoan đã.
Sao bọn họ cũng ở mộ Yến Vương? Thẩm Kiến Hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009810/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.