Hạ Tuế An tưởng Kỳ Bất Nghiên đang nói đùa, nhưng thấy hắn mặt không đổi sắc, nàng lại không dám chắc nữa.
Nàng ấp úng, không thốt nên lời.
Còn Kỳ Bất Nghiên đối với chuyện giao hợp dường như chẳng có cảm giác gì, chỉ dùng giọng điệu bình thường nói ra sự thật, cho nàng biết cách khác để có được bướm, không cảm thấy xấu hổ, cũng chẳng cảm thấy kích động.
Đám thân binh bị tơ thiên tằm chặn ở cửa thấy Lý tướng quân nằm bất động trên đất, tưởng rằng Kỳ Bất Nghiên đã ra tay g.i.ế.c ông ta, nhất thời lòng người hoang mang.
Tướng lĩnh bị g.i.ế.c, quân tâm dễ đại loạn.
Ngoài thành còn có người Hồ đang dòm ngó lương thảo, vàng bạc châu báu của Tấn Thành, thân binh không khỏi lo lắng việc này truyền ra ngoài sẽ khiến bách tính trong thành sợ hãi không yên, đến lúc đó thù trong giặc ngoài.
Kẻ canh giữ trong phủ tướng quân đều là thân binh do một tay Lý tướng quân dìu dắt, chỉ tận trung với mình ông ta, một khi ông ta c.h.ế.t, bọn họ chẳng khác nào rắn mất đầu.
Đúng lúc này, Phó tướng vội vã chạy tới.
Phần lớn thân binh của Lý tướng quân thấy hắn đến, thầm nghĩ sau ngày hôm nay chắc chắn phải đổi chủ, biết thời thế bèn tránh đường, cung kính hơn trước ba phần gọi: "Dương phó tướng."
Giọng của thân binh không nhỏ, Hạ Tuế An đứng trong đại sảnh nghe tiếng bèn nhìn ra ngoài.
Dương phó tướng hơn ba mươi tuổi, trên mặt có một vết sẹo cũ xuyên qua lông mày, đôi mắt sáng ngời có thần, tướng mạo thiên về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5009802/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.