Đánh rơi con ngựa nhỏ
Ngày hôm sau, Giản Lan cùng Phó Vọng đến trường học.
Lần này cô không trang điểm, còn đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, đi trên đường cái cũng khó bị nhận ra.
"Em trai không đi học sao?" Giản Lan để ý rằng anh không đưa mình tới phía của phòng học.
"Ừ, hôm nay tôi làm thí nghiệm" Phòng thí nghiệm chỉ có mỗi anh, không cần lo sẽ bị lộ thân phận, cho nên anh mới dám đưa Lan Lan tới đây.
Giản Lan hơi nhẹ thở ra.
Cô muốn trấn an tiểu tử này, sợ anh tức giận nên mới muốn cùng anh tới trường, bất quá trong lòng vẫn có chút lo lăng sẽ bị người khác chụp ảnh.
Vẫn tốt là khi đến phòng thí nghiệm, tỉ lệ gặp được người khác ngày càng nhỏ.
Sau khi đến nơi, Phó Vọng lấy chìa khoa ra mở cửa phòng.
"Nếu không tôi đứng ngoài chờ cậu"
"Chị vào đi"
Giản Lan theo anh vào nhà.
Phóng thí nghiệm sạch sẽ ngăn nắp, bên ngoài có bàn làm việc và quầy hồ sơ, hình như là để ghi số liệu, bên trong hẳn là nơi làm thí nghiệm.
"Tôi ở chỗ này chờ cậu"
"Được"
Phó Vọng cong người, hôn lên trán cô.
Sau đóc anh mặc áo khoác trắng vào bên trong phòng, bắt đầu làm việc.
Giữa hai căn phòng chỉ có một khung cửa, cũng không lắp hẳn cả cánh cửa, Giản Lan ở bên ngoài cũng có thể thấy thân ảnh của anh.
Ấn tượng của cô với Phó Vọng vẫn luôn là kiểu em trai nhỏ tính tình nháo loạn, là em trai chó con sẽ làm nũng, đây vẫn là lần đâu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mac-benh-co-chap-lua-doi-toi/1658061/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.