Một tháng không gặp Mạnh Lan, bây giờ gặp lại, ánh mắt hai người trao nhau càng ngày càng “triền miên lưu luyến”.
Ánh mắt của Mạnh Lan giao thoa với ánh mắt của Đường Uyển Tâm trong không trung, ở giữa giống như tóe ra tia lửa bùm bùm, ai chịu đựng được không rời mắt trước thì thắng.
“Bang.” Lục Phong Châu cố ý tạo ra tiếng động lớn, không cẩn thận làm đổ sách vở, trong đó cũng có của Mạnh Lan.
Mạnh Lan thu hồi tầm mắt, lại nhìn cậu.
Cậu lạnh mặt, “Nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy trai đẹp à!”
Mạnh Lan thật sự không rõ người như Lục Phong Châu rốt cuộc coi trọng Đường Uyển Tâm ở điểm gì? Luận bề ngoài, cô ta còn xinh đẹp hơn Đường Uyển Tâm, luận gia thế, cô ta cũng sắp sửa trở thành một phần tử của nhà họ Đường, tuy rằng không phải thân thích ruột thịt, nhưng có mẹ cô ta ở đó, mọi tài sản của nhà học Đường còn không đều là của cô ta sao?
Mạnh Lan không rõ, mà chính bản thân Lục Phong Châu cũng không rõ, làm sao cậu lại bị Đường Uyển Tâm ăn gắt gao như thế.
Không thể nhìn cô bị thương.
Không thể nhìn cô khổ sở.
Càng không thể để cô rơi lệ.
Mặc kệ đi, mặc kệ đi. Dù sao với những tình huống như vậy, cứ để cậu đến bảo vệ cô là được rồi. Nếu có ai muốn khi dễ cô, vậy thì phải qua cửa ải của cậu trước đã.
Hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau trong chốc lát, Mạnh Lan rời mắt trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-co-chap-phai-ngoan/3304483/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.