Cơ Tuyết cúi đầu nhìn lại, lạnh nhạt nói: “Cái mặt nạ quỷ của ngươi không đẹp bằng của ta.”
Khôi kinh ngạc, dù là kẻ cuồng vọng như hắn cũng không biết nên tiếp lời ra sao.
“Ngươi xem ta đây.” Cơ Tuyết lấy từ trong lòng ra một cái mặt nạ quỷ đeo lên mặt. Mặt nạ đỏ tươi quỷ mị, trong màn đêm đen khiến người ta có cảm giác không rét mà run.
Khôi suy nghĩ nửa ngày rồi gật đầu: “Ta thừa nhận. Nhưng bây giờ thảo luận vấn đề này chỉ là dư thừa. Bởi vì ngươi sắp chết, còn thứ của ngươi, sẽ
thành của ta.”
Cơ Tuyết lập tức xoay người nhảy xuống: “Mọi người nói Khôi thế hỆ này của Ám Hà ngạo mạn cuồng vọng, xem ra quả thật không sai. Ngươi có biết ta là ai
không?”
“Trong số những người ra khỏi Thiên Khải thành mấy ngày nay, ngươi bị
liệt vào danh sách khả nghi. Ba lượt nhân mã đều không cản được ngươi, ngươi rất nguy hiểm. Thứ nguy hiểm thì phải diệt trừ kịp thời, bất luận là ai. Thân phận gì cũng không quan trọng.” Khôi rút trường kiếm bên hông ra.
Cơ Tuyết lắc đầu, trường côn trong tay múa thành một đóa hoa côn: “Ám Hà nhà ngươi hay nói một số lời nghe thì có vẻ lợi hại nhưng thực chất rất ngu xuẩn, vốn chẳng hiểu mình đang làm gì. Lời ngươi vừa nói không đúng, thân phận ta rất quan trọng. Ít nhất nếu ngươi biết thân phận của ta, chắc đã mang thêm vài người tới.”
“Ngươi đang kéo dài thời gian?” Khôi cười lạnh nói.
“Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-ca-hanh/3719860/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.